Đèo Hải Vân còn được người xưa gọi là đèo Mây cũng vốn dĩ nơi đây thường bị mây che phủ. Không chỉ hiểm trở với những khúc cua ngoằn ngoèo, không chỉ đẹp bởi cảnh núi hùng vĩ và biển cả bao la mà đèo Hải Vân còn khiến kẻ lữ khách phải say đắm khi ngắm nhìn mây trắng bồng bềnh nơi đây.

deo-hai-van-13

Mây trắng bồng bềnh ôm lấy đèo Hải Vân.

Một buổi sớm lòng vòng trên những khúc cua của đèo Hải Vân rồi đứng ở đỉnh ngắm nhìn mây bồng bềnh, bay qua trước mặt. Mây thở từng làn hơi mát lạnh vào mặt kẻ lữ khách đang nhâm nhi ly cà phê, vừa lắng nghe tiếng chim hót, tiếng suối chảy róc rách hay từng đợt sóng vỗ bờ đảo Ngọc ở ngoài xa.

deo-hai-van-14

Qua những khúc cua mờ ảo trong màn mây.

deo-hai-van-16

Mây thở từng làn hơi mát lạnh.

deo-hai-van-12

Từng đợt mây trắng lúc thì lồng lộn, lúc lại nhẹ nhàng vỗ lấy đèo Hải Vân.

Một buổi chiều muộn, khi những đường phố đông đúc, xe cộ chen lấn nhau giờ tan tầm, kẻ lữ khách lại lủi thủi lên đèo Hải Vân giữa màn sương dày đặc. Như một thói quen, kẻ lữ khách tìm lên chốn quen thuộc – nơi mà hắn tin rằng sẽ được ngắm mây bồng bềnh và hoàng hôn đỏ rực nơi Lăng Cô xa tít.

deo-hai-van-3

Phía xa kia là bán đảo Sơn Trà, dưới màn mây trắng là làng Vân yên ả và biển cả bao la.

deo-hai-van-4

Con đường nhỏ dẫn lên chốn “bồng lai tiên cảnh”.

deo-hai-van-7

Mây cứ ôm chặt lấy núi khi màn đêm buông.

“Một mảnh tình riêng ta với ta”. Nơi chốn ấy chỉ có mỗi kẻ lữ khách cô độc ngồi nhìn mọi người cười nói đông đúc trên phế tích Hải Vân Quan. Họ không biết chốn này hay không thích ngắm cảnh đẹp??!

deo-hai-van-15

Chốn ấy nào phải đâu xa, ở tận ngay đây, ở trong lòng người…

deo-hai-van-8

Hải Vân Quan mờ ảo.

deo-hai-van-9

Hoàng hôn nhuộm đỏ cả vùng biển Lăng Cô và đầm Lập An mộng mơ.

Thật khó để khám phá hết được vẻ đẹp của Đèo Hải Vân và không phải ai cũng may mắn nhận ra được.